bachsa
Moderator
Một niềm vui chợt thoáng...Một kỷ niệm vội qua ...bổng dưng nhung nhớ lại theo về! Nghe cõi lòng miên man lạ! Hôm nay là ngày mồng 8 tháng 3 rồi đó! Hơn một năm rồi em nhỉ!? Chúng ta không được chuyện vãn cùng nhau...Một khoảng thời gian không đủ xa để lãng quên quá khứ, cũng không đủ nhiều đế ký ức tan vào hiện tại, anh vẫn ngồi đây ngóng đợi tin em! Còn đâu những chiều mưa tuyết, những lúc trăng rằm đi ngông với dòng nhật ký hôm nào? Anh xin trích dẫn ra đây một vài đoạn nhỏ xem đó là một kỷ niệm. Một kỷ niệm đẹp của riêng em mà anh từng cất giữ.
"Khi ngồi yên trên xe bus để bắt đầu 1 đoạn đường dài về trường cũ thì trăng 14 đã lên cao, trời đêm sương lạnh, cửa kính mờ đục lớp nước mỏng, ko còn thấy rõ bên ngoài, em huơ tay lau kính, tháo cả nón ra lau cũng chẳng đủ khô nên nhìn lên trời, trăng ướt đang trôi. Mọi khi lên xe bus là tranh thủ thăng, lần này nhắm mắt thấy..tiếc, mở ra rồi nhắm lại chập chờn như mơ thấy mình đang thiu thiu."
..........................................................
Đúng vậy đó em!
"Khi ngồi yên trên xe bus để bắt đầu 1 đoạn đường dài về trường cũ thì trăng 14 đã lên cao, trời đêm sương lạnh, cửa kính mờ đục lớp nước mỏng, ko còn thấy rõ bên ngoài, em huơ tay lau kính, tháo cả nón ra lau cũng chẳng đủ khô nên nhìn lên trời, trăng ướt đang trôi. Mọi khi lên xe bus là tranh thủ thăng, lần này nhắm mắt thấy..tiếc, mở ra rồi nhắm lại chập chờn như mơ thấy mình đang thiu thiu."
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Gió đông se se lộng[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Mưa bụi trắng bay bay[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Độc hành trong muôn khách[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Tri âm còn những ai ?[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Ngủ say mùa hoa tuyết [/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Nhạt nhoà bóng thu phai[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Mưa bụi trắng bay bay[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Độc hành trong muôn khách[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Tri âm còn những ai ?[/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Ngủ say mùa hoa tuyết [/FONT]
[FONT=times new roman, new york, times, serif]Nhạt nhoà bóng thu phai[/FONT]
Tối qua em về nhà sớm vì...tự nhiên thèm không khí tĩnh lặng của căn phòng mình, trên đường ghé chợ mua đậu hủ tươi còn nóng, khói nghi ngút. Ko gian chợ sau chiều tối vắng vẻ, thưa thớt người đi, mọi khi cũng còn đông, nay cuối ngày đông người ta dọn về sớm. Thấy trong lòng có chút đìu hiu nhưng ...thú vị.
Vào nhà ...tự nhiên ko biết nấu món gì
, ko muốn bày biện mất thời gian, khử dầu hành kho nước tương, cho đậu hủ trắng vào, rắc tiêu, xong. Canh khoai vẫn còn, hâm nóng rồi mà tự nhiên ...đem cất, ko muốn ăn. Đi nấu 1 ấm trà trái môkoa mà 2 tuần trước em và cô bạn làm, trái tươi cắt sợi và ngâm với ít đường, khi uống nấu nước sôi, thả vài sợi vào nấu 1 hồi là uống, thơm và ngòn ngọt, chua chua như trà chanh vậy.
Trùm mền ôm tách trà nóng, nãy giờ vẫn để MP3 đọc Thánh ngôn mà em mắc oánh lộn với bếp, có nghe gì đâu, bây giờ ngồi đàng hoàng mới nghe...
...Nơi trần khổ nầy, dầu cho bậc Chí Thánh cũng khó tránh sự lỗi lầm đặng, nhưng sự ăn năn tự hối là quí báu vô giá. Các Tiên, Phật xưa cũng nhiều bậc đứng đặng địa vị cao thượng thiêng liêng là nhờ có sự cải quá mà nên Chánh quả
Có nhiễm trần, có lăn lóc mơi sương chiều gió, có kim mã ngọc đàng, có đai cân rực rỡ, có lấn lướt tranh đua, có ích kỷ hại nhân, có vui vẻ với mùi đỉnh chung lao lực, mới thấy đặng tỏ rõ bước đời gai chông khốn đốn, mới thấy cuộc nhục vinh, buồn vui không mấy chốc, chẳng qua là trả vay vay trả đồng cân, chung cuộc lại thì mối trái oan còn nắm, mà cũng vì đó mới thấy đặng đường hạnh đức trau mình.....
Mọi khi nghe cũng như hát ru ngủ, nhưng hôm nay trong lòng thật lắng, thấy rất xúc động, cảm giác là mình...thấm, ko còn những cái hiểu thông thường như đọc một cuốn sách, hay ngồi nhìn Giáo sư giảng.
Không biết mình ...thấm cái gì và từ cái thấm đó, trong tâm đã thắm lên chưa? hay còn xanh...lè
Chắc máy cũng biết là em mau chán nên vừa đọc xong bài đó thì ngưng, để nhạc cho em nghe.
Về đây đứng ngồi, đường xa quá ngại để lòng theo chút nắng bên ngoài ...Vội vàng thêm những lúc yêu người (ngẫm cũng đúng, ta sống bao lâu, có thể yêu thương trọn đời ko? nếu để hờn dỗi chiếm lấy...thấy mình chẳng còn là bao ha)."
Đúng vậy đó em!
Cuộc sống có bao lâu,
Giận nhau chi quá đổi,
Để đá buồn như cội,
Ôm giấc mộng thiên thu!
Để đá buồn như cội,
Ôm giấc mộng thiên thu!
_______________________________________________________
Hạt cát trắng phơi mình bên biển cả
Để tâm hồn trần trụi kiếp thiên nhiên
Để tâm hồn trần trụi kiếp thiên nhiên