samurai
New member
Bây giờ nhờ sự phát triển công nghệ nên việc trao đổi thông tin liên lạc đối với chúng ta hết sức dễ dàng... còn ngày xưa thì sao nhỉ???
Ngày xưa dưới thời phong kiến, vấn đề đưa tin là chỉ có trong lãnh vực triều đình mà thôi. Dân chúng thì chỉ có thể chờ cơ hội để nhờ người này hay người nọ mang thư giùm. Người Pháp có công trong việc tạo ra một hệ thống đưa tin cho toàn dân.
Nghề phát thơ vào thời này là một nghề hơi nguy hiểm vì lúc nầy lãnh thổ Việt-Nam còn nhiều rừng rú, nơi ẩn náu nhiều thú dữ nhất là cọp (ông ba mươi ). Có rất nhiều người phát thư bị cọp vật trong khi hành nghề.
Sau đây xin giới thiệu với các bạn một số bức ảnh về nghề phát thư ngày xưa .
Ngày xưa dưới thời phong kiến, vấn đề đưa tin là chỉ có trong lãnh vực triều đình mà thôi. Dân chúng thì chỉ có thể chờ cơ hội để nhờ người này hay người nọ mang thư giùm. Người Pháp có công trong việc tạo ra một hệ thống đưa tin cho toàn dân.
Nghề phát thơ vào thời này là một nghề hơi nguy hiểm vì lúc nầy lãnh thổ Việt-Nam còn nhiều rừng rú, nơi ẩn náu nhiều thú dữ nhất là cọp (ông ba mươi ). Có rất nhiều người phát thư bị cọp vật trong khi hành nghề.
Sau đây xin giới thiệu với các bạn một số bức ảnh về nghề phát thư ngày xưa .
Một đoàn xe chở thơ Saigon - Cần Thơ:
Xe phát thư Saigon - Tây Ninh
Ðoàn vận tải thư bằng chân!
Những lúc nghỉ ngơi
Trước khi lên đường làm việc
Cọp mò vào làng dân
Bẫy cọp ở rừng lấy đường đưa thư
Một con cọp bị bắt (1937)
Nhiều khi phải đi bằng voi để tránh gặp thú dữ
Chổ trú đêm trong rừng cho mấy người phát thư

Xe phát thư Saigon - Tây Ninh

Ðoàn vận tải thư bằng chân!

Những lúc nghỉ ngơi

Trước khi lên đường làm việc

Cọp mò vào làng dân

Bẫy cọp ở rừng lấy đường đưa thư

Một con cọp bị bắt (1937)

Nhiều khi phải đi bằng voi để tránh gặp thú dữ

Chổ trú đêm trong rừng cho mấy người phát thư

(---ST--)